← Ch.1620 | Ch.1622 → |
Đại lục vô biên vô tận sụp đổ, hóa thành mưa đá cuồng bạo, một số sinh linh tu vi yếu kém bị đâm đến thổ huyết bay ngược
Khí tức của Lăng Đế càng cường đại, để mấy trăm triệu sinh linh tâm thần run rẩy
Nhưng đại bộ phận sinh linh đều không sợ hãi, ngược lại rất hưng phấn, dạng khí tức cường đại này mới xứng với Lăng Đế
- So với trước kia càng mạnh hơn.
Khánh Đế thăm thẳm nói, bọn thuộc hạ ở sau lưng không có nói tiếp, đều ở trong khiếp sợ
Khí tức của Lăng Đế thật sự là quá mạnh, ở trước mặt cỗ khí tức này, bọn hắn thậm chí không dám sinh ra ý chí chống cự mảy may
Rất nhanh, ánh mắt các sinh linh tập trung ở trên một thân ảnh vĩ ngạn trong bụi đất cuồn cuộn, mặc dù chỉ là bóng dáng, nhưng vẫn có thể để bọn hắn cảm nhận được bá khí không gì sánh kịp
- Lăng Đế!
Lúc này, một sinh linh bỗng nhiên cao giọng hô, như một khối nham thạch nện vào mặt hồ, bắn lên bọt nước, đánh vỡ bình tĩnh
- Lăng Đế! Lăng Đế! Lăng Đế...
Các sinh linh bắt đầu hò hét, mỗi một sinh linh biểu lộ đều viết đầy sùng bái.
Tiếng hò hét hội tụ vào một chỗ, vang vọng Hồng Mông tinh không.
Sắc mặt của Khánh Đế trầm xuống, hắn là Nam Hồng Mông Chấp Pháp giả, còn chưa bao giờ chiếm được đãi ngộ như thế, tâm lý khó tránh khỏi có chút ghen ghét
- Ta ngủ say bao lâu?
Thanh âm của Lăng Đế nhẹ nhàng bay tới, lại trấn áp âm thanh của toàn bộ sinh linh
Không có sinh linh trả lời hắn, bởi vì các sinh linh cũng không biết Lăng Đế ngủ say bao lâu
- Khoảng cách lần trước ngươi thức tỉnh, có chừng 9000 ức năm a.
Lúc này, âm thanh của Khánh Đế bỗng nhiên truyền đến, âm thanh vô cùng đạm mạc, để cho người ta không cách nào phỏng đoán tâm tình trong lòng của hắn
Khi ánh mắt các sinh linh rơi vào trên người Khánh Đế, lập tức xôn xao.
Giờ phút này bọn hắn mới phát hiện Khánh Đế cũng tới, Khánh Đế là Nam Hồng Mông Chấp Pháp giả, tồn tại đã từng đạt được Hồng Mông Thần linh chỉ điểm, hắn đến khiến cho địa vị của Lăng Đế càng thêm cao thượng
So với Lăng Đế, Khánh Đế chỉ có thể coi là vãn bối.
- Lâu như vậy, bây giờ trong Hồng Mông ai mạnh nhất?
Thân ảnh của Lăng Đế vẫn ở trong bụi đất không có bay ra ngoài, nhưng phát ra cảm giác áp bách, không người có thể so sánh.
- Bắc Hồng Mông Nạp Lan Tôn Vương.
Khánh Đế trả lời, nói ra cái tên này, dẫn tới mấy trăm triệu sinh linh lần nữa chấn động
Danh hào Nạp Lan Tôn Vương ở trong Hồng Mông, có thể nói là không ai không biết không người không hiểu.
Là sinh linh thuộc về Mạt Đại Hồng Mông, bằng vào thiên phú cường đại, một đường tăng lên, chiến thắng vô số cường địch, trèo lên đỉnh Bất Bại Đại Đế, cũng là người mạnh nhất Hồng Mông hiện tại, chí ít mặt ngoài là như thế.
- Nạp Lan Tôn Vương.
Lăng Đế đọc lấy cái tên này, các sinh linh nghe mà hưng phấn.
Lấy cá tính của Lăng Đế, thế tất sẽ đi khiêu chiến Nạp Lan Tôn Vương!
Một trận đại chiến liên quan tới người mạnh nhất Hồng Mông sắp bạo phát!
...
Ngân Hà Hệ, Trái Đất.
Viên Tinh Cầu màu xanh thẳm này ở trong vũ trụ vẫn đẹp như vậy, liên tục không ngừng có Phi Thuyền cùng phi hành khí từ Trái Đất bay vào bay ra, chứng minh thời đại khoa học kỹ thuật phát triển.
Tần Quân dạo bước ở trong vũ trụ, nhìn qua một màn này, lông mày khóa chặt chưa từng thư giãn qua.
- Quả nhiên, thời gian đã qua lâu rồi.
Trong lòng Tần Quân thở dài, coi như hắn từ Trái Đất xuyên việt đến nay, nói ít cũng ba mươi năm.
Hắn một mực lo lắng thời gian ở Trái Đất cùng Huyền Đương đại thế giới không giống nhau.
Bây giờ, hắn trở lại địa cầu, lo âu trong lòng cũng đi theo trở thành sự thật
Nhắc tới cũng kỳ quái, trước kia hắn từng có ý đồ ở Cổ Thánh Đế Đạo tìm kiếm tung tích của Trái Đất, nhưng không có tìm kiếm được, không nghĩ tới cùng Cực Đế chiến một trận, lại ở trong luân hồi tìm được
Dựa theo tin tức hắn từ chỗ Ma Cảnh Thương biết được, Cổ Thánh Đế Đạo không chỉ một đầu
Đông Tây Nam Bắc Hồng Mông đều kết nối vô số Cổ Thánh Đế Đạo, mà ở trong Hồng Mông, cũng có Cổ Thánh Đế Đạo, tựa hồ tất cả Cổ Thánh Đế Đạo đều nối liền nhau, không có người biết điểm cuối cùng của Cổ Thánh Đế Đạo, cũng không có người biết địa vị của Cổ Thánh Đế Đạo, nghĩ đến địa cầu ở trong Hồng Mông Cổ Thánh Đế Đạo khác.
Thân hình Tần Quân thoắt một cái, tiến vào trong địa cầu.
- Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh... về tới Địa Cầu! Thu hoạch được một cơ hội cực hạn giác tỉnh, một cơ hội triệu hoán Thần Ma, một cơ hội Thần Ma đỉnh phong, một cơ hội Thần Ma phó bản!
Qua lại trong đám mây, thanh âm hệ thống nhắc nhở vang lên ở trong đầu Tần Quân
Đại biểu cho hết thảy trước mắt đều không phải mộng.
Lúc trước Tần Quân đã dùng thần thức hiểu rõ tình hình gần đây của Địa Cầu.
Bây giờ đã là năm 2094!
Hắn xuyên việt là năm 2031, nói cách khác đã qua 63 năm.
Trái Đất đã tiến vào thời đại văn minh liên hành tinh, tuy bước chân còn ở trong Thái Dương Hệ, nhưng phát đạt hơn xa lúc hắn xuyên việt.
Tần Quân cũng không có nản lòng thoái chí, bởi vì hắn cảm giác được cha của mình ở trên Trái Đất còn sống.
Dựa theo thời gian tính toán, cha hắn đã 116 tuổi, xem như trường thọ, mà mẹ của hắn đã không còn tại thế.
Rất nhanh, hắn đi vào trên đường phố của một thành thị, Vô Cực Hồng Mông bào hóa thành áo sơ mi quần dài, trang phục không khác biệt người Địa Cầu
Hai bên đường phố, cao ốc san sát, xe hơi đếm không hết ghé qua ở trên đầu Tần Quân, không có lốp xe, đều đang phi hành
Cao ốc cao vút trong mây, cao nhất có thể đạt tới ngàn mét.
Hắn dạo bước đi thẳng về phía trước, căn cứ thần thức lấy được tin tức, cha hắn đang ngồi trong một công viên, bên cạnh còn có một bé gái đẩy xe lăn.
Cùng lúc đó, trong công viên.
Cỏ xanh thơm ngát, người lui tới đại bộ phận đều là trung lão niên, ở trong công viên có một gốc cây ngàn năm, một bé gái mặc quần trắng đang đẩy một lão nhân tóc trắng xoá, ánh mắt lão nhân đục ngầu, khắp khuôn mặt là da đồi mồi, nghe bé gái sau lưng nói chuyện, trên mặt hắn không khỏi hiện ra nụ cười
- Tằng Gia Gia, ta thi lên đại học, sau đó sẽ đi Tối Cao Học Phủ ở Mặt Trăng, về sau ta sẽ trở thành một Phi Công vũ trụ vĩ đại
Bé gái cười nói, đang khi nói chuyện, nhẹ nhàng vén mái tóc bên tai, lộ ra gương mặt trắng nõn.
Nàng chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi, ăn mặc thanh xuân hoạt bát, chính là bộ dáng của thiếu nữ hoa quý.
Lúc này, Tần Quân xuất hiện ở bên ngoài mười mét.
Vừa nhìn thấy Tần Quân, đồng tử của lão nhân khẽ nhúc nhích, nhưng không có lộ ra biểu lộ dị dạng.
Bé gái cũng chú ý tới Tần Quân, lập tức ngẩn người, bởi vì khuôn mặt của Tần Quân vô cùng anh tuấn, có thể xưng hoàn mỹ, lại thêm tu vi Tạo Hóa Thái Hư Tôn, cho dù là minh tinh điện ảnh cũng không thể so sánh, để cho nàng hơi thất thần
Tần Quân đi thẳng tới trước mặt lão nhân ngồi xuống, nhìn lão nhân, hắn lộ ra mỉm cười nói:
- Đã lâu không gặp.
Đã lâu không gặp?
Bé gái giật mình bừng tỉnh, vội vàng hỏi:
- Ngươi là ai?
Lão giả nhìn chằm chằm con mắt của Tần Quân, phảng phất như nghĩ tới điều gì, càng kích động, gian nan há mồm, run giọng nói:
- Ngươi... ngươi là ...
- Là con, con về thăm ngài.
Tần Quân nắm lấy tay đối phương, nhẹ giọng nói.
- Uy, ngươi đến cùng là ai, thả Tằng Gia Gia của ta ra!
Bé gái vội vàng cảnh cáo nói, nàng ở trong các thân nhân, là chưa từng gặp qua Tần Quân
- Hắn là Tằng Gia Gia của ngươi?
Tần Quân hiếu kỳ hỏi.
Xem ra sau khi hắn biến mất, cha mẹ lại sinh hài tử, hắn có thể cảm giác được bé gái cùng cha hắn có quan hệ huyết mạch.
← Ch. 1620 | Ch. 1622 → |