Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng - Chương 1376

Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Trọn bộ 1868 chương
Chương 1376: Khí vận của Nhân tộc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1868)

- Có thể, Vận Mệnh phân thân này tương đương với chìa khoá ký chủ chưởng khống Vận Mệnh, nó đã độc lập với Vận Mệnh, như là Khí Linh, mà bản thân Vận Mệnh lại không có linh trí.

Hệ thống trả lời, để Tần Quân nheo mắt lại.

Hắn rất ngạc nhiên, vô số năm sau, Vận Mệnh phân thân còn có thể ảnh hưởng đến Vận Mệnh hay không.

Tần Quân lật tay thu hồi Vận Mệnh Chi Luân, hắn bắt đầu suy tư, làm bố cục sau cùng.

Suy nghĩ một lát, hắn mở miệng nói:

- Thủ Ước!

Vừa dứt lời, Bách Lý Thủ Ước cấp tốc từ cửa lớn của Thạch Điện chạy vào.

Bách Lý Thủ Ước ở rất gần Thiên Đế Thạch Điện, mỗi lần Tần Quân mở miệng, hắn sẽ nhanh chóng chạy tới, từ trước tới giờ không chậm trễ, đây cũng là nguyên nhân Tần Quân tin cậy hắn.

Bây giờ tu vi của tên này đã đạt tới Bán Thánh, tuy thiên phú không được tốt lắm, nhưng bởi vì công lao lớn, Tần Quân thường thường thưởng hắn đan dược, thiên tài địa bảo.

- Bệ Hạ, có gì phân phó?

Bách Lý Thủ Ước quỳ xuống đất dập đầu, hỏi.

- Gọi Huyền Đương tới.

Tần Quân cười.

Con ngươi của Bách Lý Thủ Ước đảo một vòng nói:

- Vâng!

Nói xong, hắn liền đứng dậy rời đi, đi rất nhanh.

Tần Quân nhìn qua bóng lưng của hắn, biểu lộ hơi cổ quái, chẳng biết tại sao, hắn càng phát giác Bách Lý Thủ Ước cùng cường giả bí ẩn bức bách hắn đến thời kỳ Hỗn Độn có quan hệ.

Trong vũ trụ của Bách Lý gia, cất giấu một Đại Đạo Chí Tôn cảnh Ngũ Trọng Thiên trở lên.

Âm thanh kia, Tần Quân đến nay không có quên.

Theo Bách Lý Thủ Ước dần dần cường đại, âm thanh vậy mà cùng thanh âm thần bí kia càng lúc càng giống.

- Bách Lý gia thậm đời sau của Chí Tôn Vô Địch, đều là Nhân tộc, như thế nào cùng hắn có quan hệ?

Tần Quân nghi ngờ suy tư, không phải là mình cả nghĩ quá rồi chứ?

Rất nhanh, Huyền Đương đi đến.

Hắn cấp tốc đi vào trước mặt Tần Quân quỳ xuống hành lễ, ở dưới Tần Quân trợ giúp, hắn thành tựu Thánh Nhân cảnh, sớm khăng khăng một mực với Tần Quân.

- Bệ Hạ, chiếu ta tới, là cần làm chuyện gì?

Huyền Đương ngẩng đầu hỏi.

Tần Quân cười nói:

- Từng nhớ trẫm cùng ngươi giảng qua sự tình Nhân tộc không?

Huyền Đương ngẩn người, lúc này trả lời:

- Nhớ.

Từ khi Tần Quân cùng hắn nói qua người, hắn vẫn suy tư, lại thêm Quách Gia luôn nhấc lên Nhân tộc, để hắn một mực để Nhân tộc ở trong lòng.

- Trẫm hi vọng một ngày nào đó ngươi có thể sáng tạo ra Nhân tộc!

Tần Quân thẳng thắn.

Thời gian cấp bách, hắn nhất định phải bàn giao hậu sự.

Nhân tộc chính là một quân cờ lớn nhất của hắn.

Dứt lời, hắn lật tay trái ra, xuất hiện một Hoàng Kim La Bàn lớn bằng ngón cái, chính là Vận Mệnh Chi Luân phiên bản thu nhỏ.

Vật này cũng là Vận Mệnh Chi Luân.

Chính là Tần Quân lợi dùng pháp lực từ trên Vận Mệnh Chi Luân mài ra một khối nhỏ, đồng dạng ẩn chứa Thời Gian, Không Gian pháp tắc.

Hắn muốn tặng cho Huyền Đương khối Vận Mệnh Chi Luân này.

Ngày sau Huyền Đương dung hợp khối Vận Mệnh Chi Luân này, khí vận Nhân tộc rơi vào trên người hắn, cũng sẽ rơi vào Vận Mệnh Chi Luân, tiến tới truyền lại lên người Tần Quân.

Đây chính là nhân quả!

- Vật này tên là Vận Mệnh Chi Luân, có khả năng Xuyên Toa Thời Không, tặng cho ngươi, đừng để trẫm thất vọng!

Tần Quân trầm giọng nói, tính cách của Huyền Đương trầm ổn, thậm chí có thể nói là chất phác, nếu không có Quách Gia, hắn thật đúng là sợ tên này nửa đường vẫn lạc.

Xuyên Toa Thời Không?

Huyền Đương há to mồm, hắn chưa từng nghe nói qua có pháp bảo như thế tồn tại.

Tần Quân tiện tay quăng ra, khối Vận Mệnh Chi Luân này liền rơi vào trong tay hắn.

Huyền Đương thận trọng bưng lấy khối nhỏ Vận Mệnh Chi Luân, trong mắt tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng.

- Sử dụng như thế nào, đợi ngươi dùng tinh huyết luyện hóa liền hiểu, đi xuống đi.

Tần Quân phất tay nói, cách làm như thế, không chỉ có thể để hắn cùng khí vận của Nhân tộc triệt để liên hệ với nhau, còn có thể để Vận Mệnh Chi Luân truyền thừa tiếp.

Các đời người thừa kế Vận Mệnh Chi Luân cơ hồ đều là nhân tài kiệt xuất của Nhân tộc, tỷ như Huyền Đương, Trưởng Tham Thương, Bạch Đế, Cơ Vĩnh Sinh... trải qua vô số năm giao thế, sớm đã cùng Nhân tộc không thể tách rời.

Huyền Đương khấu tạ, sau đó rời đi.

Nhìn qua bóng lưng hắn rời đi, Tần Quân nheo mắt lại, hi vọng hắn làm như vậy, không có thay đổi lịch sử.

Sau đó hắn biến mất tại nguyên chỗ.

Một chỗ khác trong vũ trụ xa xôi.

Trong phòng tu luyện của Nguyên Sơ Đại Đế, ánh nến chập chờn, ở trước mặt hắn có một cái ao, bên trong toàn là linh khí hóa thành Lam Thuỷ, thanh tịnh thấy đáy.

Lúc này, Tần Quân bỗng nhiên xuất hiện ở trước người hắn.

Nguyên Sơ Đại Đế tu vi đã đạt tới Thánh Nhân cảnh hậu kỳ cũng không có chú ý tới sự xuất hiện của hắn, vẫn đang nhắm mắt tu luyện.

- Nguyên Sơ.

Tần Quân nhẹ giọng nói, Nguyên Sơ Đại Đế cả kinh mở mắt, khi hắn thấy là Tần Quân đến, liền vội vàng đứng lên quỳ xuống.

- Tham kiến sư tôn!

Trong lòng Nguyên Sơ Đại Đế nghi ngờ, vì sao Tần Quân đột nhiên tới chơi, trước đó cũng không có thông tri hắn.

- Nguyên Sơ, trẫm phải đi.

Tần Quân nhẹ giọng nói, mắt ánh nhìn chằm chằm lấy đại đồ đệ của mình.

Nguyên Sơ Đại Đế nghe xong, như bị sét đánh, cứ thế quỳ tại nguyên chỗ, run giọng hỏi:

- Sư tôn, ngài lời này là có ý gì?

Tuy hắn đã độc lập, tự lập môn phái, nhưng trong lòng hắn, Thiên Đế Thạch Điện mới là nhà của hắn.

- Sau một tháng, trẫm sắp rời đi vũ trụ này, vô số năm sau mới xuất hiện.

Tần Quân giải thích nói, liên quan tới hắn rời đi, nên nói cho người nào, hắn một mực rất do dự.

Ba vị đồ đệ độc lập mấy trăm triệu năm, lại trải qua vô số năm, trời mới biết lòng của bọn hắn có thể biến hay không.

- Đi chỗ nào? Ta cùng sư tôn đi!

Nguyên Sơ Đại Đế kích động nói, hắn nghe được ngữ khí của Tần Quân không giống với thường ngày, lần này rời đi rất có thể là xa nhau, hắn phản ứng đầu tiên chính là muốn đi theo.

Tần Quân lắc đầu nói:

- Trẫm chỉ có thể đi một mình, không thể mang các ngươi.

Sau đó hắn tiếp tục bàn giao hậu sự.

Làm đại đệ tử của hắn, Nguyên Sơ Đại Đế có nghĩa vụ trợ giúp sư đệ còn lại cùng Thiên Đế Thạch Điện.

Mặc dù tính cách của Nguyên Sơ Đại Đế đạm mạc, nhưng đối mặt Tần Quân, luôn không dám thất lễ.

Đại khái qua một nén nhang thời gian, sau khi Tần Quân nói xong, Nguyên Sơ Đại Đế cũng chưa có lấy lại tinh thần.

Ngữ khí của Tần Quân rõ ràng là tư thế không trở lại.

Hắn quen thuộc Tần Quân, một mực lấy Tần Quân làm mục tiêu, hiện tại Tần Quân muốn ly khai, hắn bỗng nhiên thất hồn lạc phách, cả người phảng phất như đã mất đi mục tiêu.

- Có một ngày, khi một vị Tần Thiên Đế xuất hiện, đó chính là lúc trẫm trở về.

Tần Quân thoải mái cười nói, hắn lại không phải đi chịu chết, chỉ là ở vô số năm sau đợi mấy người bọn hắn.

Nguyên Sơ Đại Đế lặp lại nói:

- Tần Thiên Đế.

Hắn nhớ kỹ cái tên này.

Tần Thiên Đế cùng Thiên Đế có quan hệ gì?

- Sau hai mươi ngày, đến Thiên Đế Thạch Điện, ngươi Nhị sư đệ kêu lên!

Tần Quân vứt xuống câu nói này liền biến mất khỏi tại chỗ.

Sau đó, hắn muốn đi tìm đối thủ lớn nhất của hắn ở thời kỳ Hỗn Độn, Tô Đế!

Hắn phải đi, toàn bộ Thiên Đế Thạch Điện đều không nhất định có thể chống đỡ Tô Đế.

Chúng sinh đều cho rằng Tô Đế quy củ như thế, cũng là bởi vì Thiên Đế tồn tại.

Yêu Đế cung.

Một cây cổ thụ cao trăm trượng, sừng sững ở trong sáng không chói tinh, chung quanh thành cung vờn quanh, ngăn cách toàn bộ thế giới, Tô Đế ngồi ở trên cành cây, trong tay cầm một đóa hoa hồng, lẳng lặng nhìn tinh không, ánh mắt mê ly, không biết suy nghĩ cái gì.

- Ngươi đã đến.

Tô Đế nhẹ nhàng mở miệng, thoại âm rơi xuống, Tần Quân liền xuất hiện ở trên cành cây, tự mình ngồi xuống, cười nói:

- Đường đường Yêu Đế vậy mà có nhã trí như thế.

Chương (1-1868)