← Ch.1398 | Ch.1400 → |
Một đao Táng Đạo này đại khí bàng bạc, bá đạo vô song. Những nơi đao quang đi qua, thậm chí ngay cả Đại đạo Luân Hồi cũng bị chém đứt.
Răng rắc!
Một đao vừa chém xuống, đại đạo trầm luân, vạn đạo mai táng, không gian nứt ra, thời gian lui tránh. Trong thời không nứt ra kia hiện ra vô số hư ảnh phần mộ. Lăng mộ nghĩa trang nguy nga, túc mục, trầm trọng, xơ xác tiêu điều, trọng điệp, âm u, quỷ dị... Một đao này phảng phất như xỏ xuyên qua thời gian và không gian, tựa hồ chiếu rọi toàn bộ lăng mộ của các Thần Ma, Đại Đế, Thần Vương đã táng thân từ trước tới nay vào trong đao quang.
Đao của Chung Nhạc ẩn chứa khí thế cường hoành trước giờ chưa từng có, ẩn chứa tinh thần gian khổ lập nghiệp, ẩn chứa dũng khí vượt mọi chông gai, mở ra một thịnh thế thiên địa thoáng đãng.
Những nơi đại đao chém xuống, không gì địch nổi, gặp Thần trảm Thần, gặp Ma trảm Ma, gặp Đạo trảm Đạo!
Mai táng hết thảy mọi Thần không thần phục, mai táng hết thảy mọi Ma không thần phục, mai táng hết thảy mọi đại đạo không thần phục!
Một đao này của hắn, mai táng chính là thời đại cũ, mai táng chính là mục nát, mai táng chính là những Tiên Thiên Thần Ma địa vị cao cao tại thượng!
Những nơi Táng Đạo chém tới, Đại đạo Luân Hồi nứt vỡ, thậm chí bắt đầu mục nát tan rã. Đại thần thông Táng Đạo, có ưu thế ngay cả Đạo Giải cũng không thể sánh bằng. Mặc dù trên phương diện uy năng có chỗ không bằng Đại thần thông Đạo Giải, nhưng phương diện thần diệu thì chỉ có hơn chứ không kém.
Đại đạo Luân Hồi mặc dù không chỗ nào mà không bao phủ, nhưng dù sao cũng chỉ là một loại đại đạo, không có người sử dụng, liền không phải là đối thủ của hắn.
- Đừng mơ tưởng!
Sắc mặt Tứ Diện Thần đại biến, bất chấp luyện hóa cỗ Linh thai trên thạch đài kia, lật tay đập về phía Chung Nhạc. Bàn tay hắn vừa đập xuống, nhất thời chỉ thấy vạn giới bộc phát, từng cái từng cái bàn tay từ bốn phương tám hướng đánh thẳng về phía Chung Nhạc.
Hắn ở trên phương diện Đại đạo Không Gian đã đạt tới tận cùng, Nhất Niệm Vạn Giới Sinh không chỉ khiến cho hắn có thể giống như Đại Tư Mệnh vậy, hoàn toàn không có góc chết, đồng dạng cũng là một loại thủ đoạn công kích. Mặc dù chỉ là một chiêu, nhưng thông qua vạn giới, sẽ có thể biến thành vạn chiêu đồng thời bạo phát.
- Tứ Diện Thần, hiện tại ta cũng đã đồng dạng với ngươi, cũng là Tứ Diện Thần! Chúng ta đều là Tứ Diện Thần, không biết ngươi có từng nghĩ qua làm cách nào đánh bại chính mình hay không?
Chung Nhạc bật cười ha hả, nộ khí xông thẳng trời cao, đao quang lóe lên, nhất thời chỉ thấy Thần đao Táng Đạo chia ra làm vạn thanh. Toàn bộ một vạn thanh Thần đao này nhất tề chém xuống, nghênh đón bàn tay của Tứ Diện Thần.
Đao chưởng va chạm với nhau, khí lãng bùng phát ra bốn phương tám hướng. Thân hình Chung Nhạc lung lay bất ổn. Mặc dù hắn đã luyện thành Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, đã lĩnh ngộ được Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, làm được hoàn mỹ vô khuyết, nhưng dù sao tu vi trên phương diện này vẫn còn thua kém tôn Đạo Thần Tứ Diện Thần này một bậc.
Tứ Diện Thần đã một lần nữa tiến vào Đạo Giới, trở thành Đạo Thần, thực lực vô cùng cường hoành, không thua kém Khởi Nguyên Đạo Thần chút nào.
Hai người vừa mới giao phong một cái, đã liền phân định thắng thua.
Chung Nhạc loạng choạng lui về phía sau, đao quang đột nhiên run rẩy, ẩn hình tiêu thất.
Tứ Diện Thần khẽ giật mình, sắc mặt đại biến, đại thủ lập tức úp xuống, bao phủ lên trên cỗ Linh thai trên thạch đài kia. Chỉ thấy từng cái từng cái bàn tay từ bốn phương tám hướng cùng nhau úp xuống, bao phủ cỗ Linh thai trên thạch đài kia chặt chặt chẽ chẽ kín không sơ hở.
Tranh tranh tranh!
Vô số thanh âm va chạm đồng thời vang lên. Vừa rồi ánh đao của Chung Nhạc khẽ rung lên một cái, chính là dùng Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi chém ra đao quang, thời điểm đao quang chém ra chính là nháy mắt kế tiếp trong tương lai.
Tứ Diện Thần vốn dĩ đã chiếm thượng phong, nhưng biết rõ ảo diệu một chiêu này của hắn, lập tức hiểu được một đao này của hắn cũng không phải là chém về phía chính mình, mà là chém về phía cỗ Linh thai trên thạch đài kia, cho nên mới lập tức xuất thủ bảo vệ Linh thai.
Tứ Diện Thần vừa chụp tay che lại Linh thai, lập tức tỉnh ngộ lại, thầm nói một tiếng không tốt. Toàn bộ đám đao quang này đều chém lên trên bàn tay của hắn, hơn nữa toàn bộ đều là chém lên chỗ cổ tay của chính mình, đồng thời còn là cùng một chỗ.
Nếu Chung Nhạc chưa tìm hiểu ra Nhất Niệm Vạn Giới Sinh ngược lại cũng không có gì. Bất luận Chung Nhạc công kích như thế nào, hắn đều có thể ung dung ngăn cản. Nhưng hiện tại Không Gian Thất Đạo Luân Hồi của Chung Nhạc đã viên mãn, tìm hiểu ra ảo diệu Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, luyện ra được tuyệt học giống hệt như hắn, như vậy đối với hắn chính là cực kỳ nguy hiểm rồi.
Một vạn bàn tay của hắn đều là cùng một bàn tay, bởi vì xuyên qua vô số thế giới bất đồng, lúc này mới thể hiện ra một vạn bàn tay, bởi vậy mới có thể bảo vệ được đủ các nơi của thạch đài, không lưu lại cho Chung Nhạc bất luận kẽ hở nào có thể công kích được Linh thai.
Nhưng một vạn đao này của Chung Nhạc, mục đích chân chính cũng không phải là chém Linh thai, chém về phía Linh thai chỉ là ngụy trang, là lừa gạt, mục đích chân chính là chém về phía cổ tay của hắn.
Cùng một bàn tay, cùng một chỗ, đã bị một đao của Chung Nhạc chém cả vạn lần, cho dù hắn là Đạo Thần cũng không chịu nổi.
Răng rắc!
Tứ Diện Thần rên lên một tiếng, cổ tay nhất thời bị chém đứt, mặc dù gãy xương nhưng gân vẫn còn liền lạc. Nhưng một khắc tiếp theo đao quang lại như thác nước đổ xuống, ngay cả gân cũng chặt đứt.
Từng cái từng cái bàn tay của Tứ Diện Thần rơi xuống đất, từ vạn cái biến thành một cái. Chỉ thấy đao quang sau lưng Chung Nhạc như thác nước, từ phía dưới bay ngược trở lên. Chính là bảy đạo thân ảnh cao to đang đồng thời nâng đao, chém xuống.
Bảy vị Đế Nhạc quá khứ vị lai, một trong những vị Thiên Hoàng Đế cường đại nhất từ trước tới nay, đã từ quá khứ và tương lai đi tới, đồng thời chém hắn.
- Kẻ mà hắn muốn giết không phải là Luân Hồi Thánh Vương, mà là ta!
Trong lòng Tứ Diện Thần chấn động, nâng bàn tay còn lại lên, năm ngón tay không ngừng nhảy lên, theo thứ tự bắn ra. Ngón tay út búng lên Tiên Thiên Thần Đao của một tôn Đế Nhạc quá khứ, búng bay đao quang của thanh Thần đao kia, tiếp theo ngón vô danh, ngón giữa và ngón trỏ bắn ra, ngăn cản đao quang của ba vị Đế Nhạc quá khứ vị lai. Tiếp theo bốn ngón tay thu lại, nắm lại thành quyền, ngón tay cái nhấn về phía trước, vang lớn một tiếng, ngăn cản ba đạo đao quang còn lại.
Ngón tay cái của hắn nhất thời máu chảy đầm đìa, cơ hồ bị chém đứt xuống.
Khóe mắt Tứ Diện Thần nhảy lên một cái, chỉ thấy quang luân sau đầu bảy vị Thiên Đế kia xoay tròn, đao quang trong tay rung động, cũng không lại bổ tới nữa, nhất thời biết rõ Thân quá khứ Thân tương lai của Chung Nhạc đã từ Không Gian Thất Đạo Luân Hồi thay đổi thành Trụ Quang Thất Đạo Luân Hồi, thanh Thần đao này là từ tương lai chém tới.
*****
- Khó giải quyết a!
Tứ Diện Thần phóng người nhảy về phía sau, lại nghe thanh âm leng keng cắt vào trong vạn giới của chính mình, phá vỡ từng cái từng cái thế giới, giết về phía bản thể của hắn, lại bị tầng tầng thế giới ngăn cản, không khỏi thầm nói một tiếng may mắn, lập tức dừng bước lại, ngược lại xông thẳng về phía Chung Nhạc:
- May mắn là Trụ Quang... Đúng rồi! Ta không nên lui về phía sau!
Vừa rồi sở dĩ hắn dùng tay ngăn cản đao quang của bảy vị Đế Nhạc quá khứ vị lai, chủ yếu là vì bảy vị Đế Nhạc sử dụng Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, đao quang chém qua tầng tầng không gian xung quanh thân thể hắn, ngay cả Nhất Niệm Vạn Giới Sinh cũng không thể ngăn cản được, cho nên nhất định phải giơ tay lên chống đỡ.
Nhưng hiện tại bảy vị Đế Nhạc lại là dùng Trụ Quang ám toán hắn, sẽ không cách nào phá giải được Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của hắn, dựa vào Nhất Niệm Vạn Giới Sinh liền đủ để ngăn cản.
Đây chính là nguyên nhân vì sao hắn nói chính mình không nên lui về phía sau. Cho dù hắn không lui về phía sau, cũng có thể ngăn cản được đao quang tương lai của bảy vị Đế Nhạc.
Đột nhiên, quang luân sau đầu bảy vị Đế Nhạc xoay tròn biến ảo, thân hình đan xen chằng chịt. Sắc mặt Tứ Diện Thần kịch biến:
- Đạo Giải!
Đây là trận hình Đạo Giải. Hiển nhiên, bảy vị Đế Nhạc dự định thi triển ra trận hình Đạo Giải để giết hắn. Lúc này, bảy vị Đế Nhạc đã khôi phục lại thành Không Gian Thất Đạo Luân Hồi. Dưới tình huống đồng dạng là Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, Đạo Giải tuyệt đối là sát chiêu nhằm vào hắn, cho dù hắn có là Đạo Thần, cũng khó có thể ngăn cản.
- Bệ hạ, ngươi thật sự cho rằng ta chỉ có một chiêu thần thông Nhất Niệm Vạn Giới Sinh này thôi sao?
Xung quanh thân thể Tứ Diện Thần đột nhiên tuôn trào ra khí Hỗn Độn cuồn cuộn, hạo hãn vô bờ. Chỉ thấy trong khí Hỗn Độn xuất hiện một con quái vật không có đầu, không có mặt, không có tứ chi cùng cái đuôi, chỉ có một cái miệng lớn, cũng không có cơ quan bài tiết. Con quái vật này mở ra cái miệng lớn, nuốt chửng cả thiên hạ.
Nó chỉ có ăn vào mà không thải a, tất cả mọi thứ đều bị nó biến thành Hỗn Độn.
- Nhất Niệm Vạn Giới Sinh bất quá chỉ là đại đạo mà ta sử dụng trong cái vũ trụ này mà thôi. Bản lĩnh chân chính của ta là Hỗn Độn! Bệ hạ có thể khiến cho ta hiện ra bản thể, đã xem như rất cao rồi! Năm xưa ngay cả Phục Mân Đạo Tôn cũng không thể bức ta phải hiện ra bản thể.
Hắn mở miệng nuốt xuống, khiến cho thời không băng liệt, nháy mắt đã bị xoắn nát, biến thành khí Hỗn Độn cuồn cuộn, lớn mạnh thân thể của hắn.
- Có biết vì sao Đạo Giới lại có nhiều khí Hỗn Độn như vậy không?
Tứ Diện Thần nghênh đón Đạo Giải, cái miệng lớn cực kỳ dữ tợn. Thần thông Đạo Giải cường đại tới mức nào, nhưng sau khi rơi vào trong miệng hắn liền biến mất không thấy đâu nữa, nửa điểm uy năng cũng không thể hiện:
- Năm xưa Đại Tư Mệnh mở ra Đạo Giới không thành công, Đạo Giới vừa mới thành hình đã sụp đổ tan rã, ta vô tình trợt vào trong Đạo Giới, trong lúc bất chợt đã có ý thức, nghĩ muốn đồng hóa Đạo Giới thành Hỗn Độn! Bất quá, ta ngoài ý muốn tiến vào, lại khiến cho Đạo Giới không hoàn toàn sụp đổ, là ta đã định trụ không gian tàn phá của Đạo Giới. Nhưng Đạo Giới cũng bởi vì ta mà bị khí Hỗn Độn xâm thực, biến thành bộ dáng như hiện tại! Lực lượng của ta...
Cái miệng lớn của hắn nuốt về phía Chung Nhạc và thạch đài, ý đồ muốn nuốt chửng luôn cả Chung Nhạc lẫn cỗ Linh thai trên thạch đài:
- ... cường đại tới tình trạng ngươi không cách nào tưởng tượng nổi!
Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy đám khí Hỗn Độn vô biên vô tận trên đỉnh đầu không ngừng ba động. Đó không phải là khí Hỗn Độn, mà là cái miệng lớn của Tứ Diện Thần.
Hắn vốn cho rằng Hậu Thổ nương nương là tôn Đạo Thần đầu tiên, chẳng những là hắn cho rằng như vậy, mà tuyệt đại bộ phận các Thần Ma đều cho rằng là như vậy. Thậm chí còn có lời đồn nói rằng Hậu Thổ nương nương là người mở ra Đạo Giới nữa.
Hiện tại xem ra, Đạo Giới vẫn như cũ là di chỉ do Đại Tư Mệnh mở ra, vốn dĩ sắp sửa hoàn toàn sụp đổ, biến thành hư vô, nhưng Tứ Diện Thần vô tình trong lúc ngoài ý muốn từ trong Hỗn Độn bị kéo vào trong Đạo Giới đang lúc sụp đổ. Hắn đã dùng thân thể của chính mình định trụ không gian tàn phá của Đạo Giới. Hắn đại khái chính là dùng thần thông Nhất Niệm Vạn Giới Sinh nâng đỡ không gian của Đạo Giới.
Hắn bị kéo vào trong Đạo Giới đang sụp đổ, nếu hoàn toàn không làm gì, bản thân chính mình cũng sẽ bị đè chết, cho nên một ý niệm liền bộc phát vạn giới, quả thật chính là Thần Minh từ trên trời giáng xuống, một ý niệm liền tạo ra Đạo Giới.
Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, loại thần thông trước đây đã từng vô địch thế gian này chính vì vậy mà tạo thành.
Bởi vì hắn xuất hiện, đã khiến cho xu thế sụp đổ của Đạo Giới chậm lại, nhưng khí Hỗn Độn cũng vì vậy mà xâm nhập, khiến cho Đạo Giới cũng biến thành loang lổ rỉ sét, xấu xí không chịu nổi, không còn là thế giới xinh đẹp trong tưởng tượng của chúng thần kia nữa.
Khí Hỗn Độn xâm thực vào Đạo Giới, và xu thế sụp đổ của Đạo Giới, hẳn là kết thúc tại một khắc Hậu Thổ nương nương trở thành Đạo Thần, tiến vào Đạo Giới kia.
Đạo Giới đã có được lực lượng chống lại sự đồng hóa của khí Hỗn Độn, lúc này mới dừng lại xu thế tiếp tục biến thành Hỗn Độn. Mà Tứ Diện Thần đang dốc toàn lực nâng đỡ không gian của Đạo Giới, cũng nhờ có Hậu Thổ nương nương tiến vào mà thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Những năm qua hắn vẫn luôn dốc toàn lực nâng đỡ Đạo Giới, không để Đạo Giới đổ sụp, mà chính mình cũng vì vậy bị vây khốn, chỉ có thể cố gắng chống đỡ Đạo Giới không dám thả lỏng. Sau khi Hậu Thổ nương nương tiến vào, Đạo Giới không tiếp tục đổ sụp nữa, Tử Trúc thay thế hắn nâng không gian Đạo Giới lên, khiến cho Đạo Giới từ từ vững chắc lại, Tứ Diện Thần rốt cuộc cũng có thể thoát thân.
Mà lúc đó, chính là thời kỳ cuối của thời đại Phục Mân Đạo Tôn, quần hùng thiên hạ nhao nhao nổi lên, đang chờ đợi Phục Mân Đạo Tôn qua đời, sau đó đại triển kế hoạch, mưu lược vĩ đại, tranh đoạt thiên hạ.
Thiên hạ đại loạn là do Khởi Nguyên Đạo Thần một tay dựng lên, nhưng đục nước béo cò, lại không thể thiếu Tứ Diện Thần, nhúng tay đảo loạn khắp nơi, không ngừng quấy rối.
Hắn chưa từng hiện ra chân thân, không ai biết hắn tới cùng mạnh mẽ tới mức nào, hiện tại đã hiện ra chân thân, thật sự vô cùng khủng bố, không có gì là không hóa, không có đại đạo nào là không hóa!
- Tứ Diện Thần quả thật cường hoành!
Sắc mặt Chung Nhạc cực kỳ nghiêm nghị, đột nhiên thu lại Thân quá khứ Thân tương lai của chính mình, đáp xuống trên thạch đài. Đại đạo Luân Hồi trên thạch đài vẫn như cũ không ngừng rung chuyển, hội tụ vào trong cỗ Linh thai kia.
Trong cỗ Linh thai kia đột nhiên bùng phát một cỗ năng lượng vô biên, bắn thẳng về phía đám khí Hỗn Độn kia. Từng đạo từng đạo quang luân xoay tròn, cắt đứt, cắt ra khí Hỗn Độn. Địa phương khí Hỗn Độn bị cắt ra, khí Hỗn Độn nhất thời biến thành Đại đạo Thần Ma, biến thành Quang và Ám, biến thành Thiếu Âm Thiếu Dương Thái Âm Thái Dương, biến thành Tứ Tượng Ngũ Hành, biến thành Bát Hoang Bát Quái...
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động:
- Lúc đầu ta là tới giết chết Linh thai, Tứ Diện Thần thủ hộ Linh thai, hiện tại lại biến thành Tứ Diện Thần thôn phệ Linh thai, Linh thai tự bảo vệ chính mình. Có chút thú vị a... Bất quá, Tứ Diện Thần biến thành bản thể Hỗn Độn, cũng cũng không phải là vô địch, Đại đạo Luân Hồi vẫn có thể khắc chế hắn!
← Ch. 1398 | Ch. 1400 → |