← Ch.1410 | Ch.1412 → |
Luân Hồi Thánh Vương càng thêm kinh ngạc, hỏi:
- Đại Tư Mệnh và Đế Nhạc chính là minh hữu a? Sao ngược lại làm ra hành vi bán đứng minh hữu như vậy?
Đại Tư Mệnh khẽ mỉm cười:
- Đế Nhạc trước giờ làm việc vẫn luôn bá đạo cường thế, vừa rồi còn có ý đồ muốn nhúng chàm vào Đạo Giới mới của ta, nghĩ muốn cùng ta cùng nhau mở ra Đạo Giới, phân chia một chén súp. Tương lai Đạo Giới mới mở ra, hắn tuyệt sẽ không an phận, tất nhiên sẽ muốn phân chia chỗ tốt của Đạo Giới mới. Thay vì như vậy, không bằng để cho Khởi Nguyên và Tứ Diện đi đối phó hắn!
Luân Hồi Thánh Vương trầm mặc trong chốc lát, hẳn là đang liên lạc với một cái chính mình khác, đột nhiên nói:
- Khởi Nguyên Đạo Thần cũng để ta nói cho Đại Tư Mệnh biết, Đế Nhạc đã là Tiên Thiên Thần Ma rồi. Hắn sớm đã nghịch chuyển Tiên Thiên. Nếu chỉ vẻn vẹn biết rõ sơ hở trí mạng của hắn, còn chưa thể lấy được tính mạng của hắn, nhất định phải hai bút cùng vẽ, trước khi phá công pháp của hắn, cần phải phá Tiên Thiên Thánh Địa của hắn trước!
Trong lòng Đại Tư Mệnh đại chấn, không khỏi tán thưởng:
- Hắn quả nhiên đã nghịch chuyển Tiên Thiên! Xem ra suy đoán của ta không sai! Đế Nhạc không tầm thường! Thật sự không tầm thường! Xưng hắn là đệ nhất Hậu Thiên Thần Ma từ cổ chí kim cũng không quá đáng! Cho dù có biết được sơ hở trí mạng của hắn, chưa phá Tiên Thiên Thánh Địa của hắn, cũng không làm gì được hắn. Bất quá, Khởi Nguyên Đạo Thần nói cho ta biết tin tức này, rốt cuộc là có ý gì?
Luân Hồi Thánh Vương mỉm cười, nói:
- Đại khái là Khởi Nguyên Đạo Thần cảm thấy diệt trừ Đế Nhạc có chút khó khăn, bởi vậy muốn liên hệ tin tức với Đại Tư Mệnh. Nếu hắn cuối cùng không thể diệt trừ được Đế Nhạc, vậy thì nhờ Đại Tư Mệnh xuất thủ bù đắp. Khởi Nguyên Đạo Thần còn nói, tranh đấu giữa chúng ta, dù sao cũng là nội đấu giữa Tiên Thiên Thần Ma, là phân tranh trong tộc, mà Đế Nhạc lại là muốn diệt tuyệt Tiên Thiên Thần Ma chúng ta, đây chính là tranh đấu giữa hai tộc quần khác nhau. Nếu để cho Đế Nhạc thắng, vậy Tiên Thiên Thần Ma sẽ không có bất kỳ sinh lộ nào!
Đại Tư Mệnh khẽ gật đầu một cái:
- Hắn tính toán như vậy không phải không có lý!
o0o
Đạo Giới và Hư Không Giới sụp đổ, mang tới rất nhiều biến động, khiến cho trong vũ trụ có thêm rất nhiều biến số không thể biết trước. Chung Nhạc trở về Thiên Đình, lập tức hạ lệnh để cho Chư Đế trở về lãnh địa của mỗi người, cấp tốc bình loạn, bình ổn lại thiên tai nhân họa, ghi danh thành sách đám Thần Ma chuyển thế và đoạt xá, ghi chép vào hồ sơ, lại mệnh lệnh cho Tiên Thiên Cấm Quân sưu tầm tung tích Đế linh chuyển thế của các đời Thiên Hoàng và các đời Địa Hoàng.
Chuyện này không tầm thường, các Thiên Hoàng Địa Hoàng này năm xưa đều là tồn tại có một không hai trong thiên hạ, thiên phú cực cao, trí tuệ cực cao, đều là nội tình của Phục Hy Thần Tộc và Yểm Tư thị, không thể không tìm ra tung tích của bọn họ.
Hiện tại thiên hạ đã có xu thế xao động phân loạn, đoán chừng hẳn là không bao lâu nữa sẽ có địch nhân hạ thủ với Hoàng Triều, có thể nói là loạn cục đã định, loạn cục sắp tới.
Mà diệt trừ chuyển thế thân của các đời Thiên Hoàng Địa Hoàng sẽ có thể nhổ đi hết thảy nội tình của Phục Hy Thần Tộc, khiến cho những nội tình này không còn tồn tại. Bởi vì đám tồn tại Bào Hy thị chuyển thế vẫn còn đang trong lúc trưởng thành, thừa dịp bọn họ còn nhỏ yếu, hạ thủ với bọn họ cơ hồ là chuyện tất nhiên!
Ngoại trừ chuyện này ra, chính là có hai giới trong Lục Giới đã bị phá hủy, đại đạo thiên địa phát sinh biến động, dẫn tới rất nhiều thần thông đã không thể sử dụng. Có chút đại đạo đã trực tiếp mất đi hiệu lực, bởi vậy nhất định phải thôi diễn ra đại đạo thiên địa hiện tại đã xuất hiện loại biến số biến động nào.
Cùng lúc đó, cần phải phòng bị đám Thần Vương bọn Đại Tư Mệnh thừa dịp hỗn loạn thôn phệ Tân Đế. Ngoại trừ đám người Đại Tư Mệnh ra, đám người Khởi Nguyên Đạo Thần chỉ sợ cũng sẽ triệu tập các bộ hạ cũ, mời đám Thần Vương ẩn thế kia đi ra, thừa dịp hỗn loạn thôn phệ Chư Đế, thu gặt trái cây.
Những chuyện này đều là hành động vĩ đại, hơn nữa nhất định phải tiến hành đồng thời, bất kỳ chuyện nào xuất hiện sai lầm cũng sẽ tạo thành hậu quả không thể dự đoán.
Mặc dù toàn bộ Hoàng Triều có tới mấy ngàn vị Đại Đế, chưởng khống ức ngàn vạn Thần Ma, nhưng đồng thời tiến hành những chuyện này cũng vạn phần cật lực, có chút cảm giác nhân thủ không đủ dùng.
Hoàng Triều của Chung Nhạc nhìn như vững chắc, nhưng thật ra nguy tại sớm tối, chỉ hơi chút lơ là sẽ liền toàn quân bị diệt.
Hiện tại nhìn như an toàn, nhưng cũng chính là thời khắc nguy hiểm nhất!
o0o
- Đệ tử bái kiến Đại Toại!
Trong Tổ Đình, Phù Tang Thần Thụ sừng sững đứng đó, Đại Toại trồng gốc Linh căn này ở trung tâm Tổ Đình, hai mươi vị Thánh Đế vây ở xung quanh, Lôi Trạch và Hoa Tư cũng đứng một bên. Chỉ thấy Phù Tang Thần Thụ liên tiếp Hỗn Độn, ở dưới bộ rễ biến thành một phiến Hỗn Độn Hải.
Chung Nhạc phân phó xong các loại công việc, lúc này mới đi tới cầu kiến, khom người nói:
- Lão tổ tông không có bị thương a?
Đại Toại xua tay mỉm cười, nói:
- Ngươi hiện tại đã là Thiên Hoàng Đế Bệ hạ, bất luận là địa vị hay nhãn giới kiến thức, hoặc là tu vi, cũng đều cao hơn ta rất nhiều, không cần phải đa lễ! Ngươi vì cứu ta, đã liên lụy bại lộ chính mình là Tiên Thiên Thần Ma, khiến cho trong lòng ta thật sự bất an!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Đệ tử có thể nhìn thấy Đại Toại bình an, cho dù bại lộ chút tiền vốn cũng không hối hận!
- Sao ngươi vẫn chưa di dời Tổ Tinh trở về Tổ Đình?
Đại Toại đảo mắt quan sát bốn phía, chỉ thấy Vực sâu Tổ Đình vẫn còn đó, nghi hoặc hỏi:
- Di dời Tổ Tinh trở về Tổ Đình, có thể bù đắp khuyết điểm của Tổ Đình, uy năng Sát trận Tổ Đình sẽ có thể tăng mạnh thêm vài phần!
Chung Nhạc lắc đầu, nói:
- Cho dù có di dời trở về cũng không ngăn cản được Đạo Thần, cần gì phải di dời Nhân Tộc tới Tổ Đình tự tìm cái chết chứ? Đợi sau khi ta có nắm chắc, lại di dời Tổ Tinh trở về cũng không trễ!
Đại Toại liếc nhìn hắn một cái, nói:
- Hiện tại ngươi không có bất kỳ nắm chắc nào sao?
Chung Nhạc thoáng do dự một chút, nói:
- Lòng tin đúng là có! Nhưng nếu di dời Tổ Tinh trở về, chỉ sợ cũng sẽ cấp cho địch nhân cơ hội một lưới bắt hết. Tổ Đình hiện tại đã không còn là Đệ nhất Sát trận nữa rồi, cho dù có di dời Tổ Tinh trở về, bổ toàn lại Tổ Đình, cũng không ngăn cản được Đạo Thần. Thay vì như vậy, không bằng bất động!
Đại Toại nhìn chằm chằm hắn, trong ánh mắt hỏa quang chớp tắt bất định, có một tia thương hại, than thở:
- Nhìn thấy ngươi vẫn còn sống cho tới hiện tại, trong lòng ta vừa hài lòng cũng vừa sợ hãi! Ngươi sự tình rất nhiều, vẫn là đi giải quyết chuyện tình của mình đi, không cần phải lo lắng cho ta!
Chung Nhạc nghi hoặc không hiểu, mỉm cười hỏi:
- Đại Toại vì sao mà hài lòng, vì sao mà sợ hãi?
Đại Toại lắc lắc đầu, cũng không trả lời.
Chung Nhạc thấy hắn không muốn trả lời, đứng dậy cáo từ, đột nhiên dừng bước lại, khẩn thiết nói:
- Hiện tại đạo pháp thịnh thế, rất nhiều thần thông trước đây chưa từng có chưa từng nghĩ đều được sáng tạo ra, còn có Lục Đạo Luân Hồi, Thất Đạo Luân Hồi, thần thông Đại nhất thống... Đại Toại chính là tồn tại khai sáng thời đại, nếu có thể học được những kiến thức này, nhất định sẽ là tồn tại tuyệt đỉnh nhất!
Hắn đối với Đại Toại chính là có lòng tin mười phần. Dù sao Đại Toại cũng là từ không tới có, mở ra hệ thống tu luyện Đồ đằng, xác lập Ngũ Đạo Luân Hồi. Dựa trên cơ sở của tiền nhân tiến hành sáng tạo cũng không tính đặc biệt khó khăn, khó khăn chính là từ không mà có, tự mình xác lập ra một cái hệ thống hoàn toàn mới.
Mà hệ thống tu luyện hiện tại, chính là do Đại Toại xác lập ra. Nếu không phải hắn bởi vì thọ nguyên giới hạn mà chết già, không thể không mở ra Hư Không Giới, vậy thành tựu của hắn tuyệt đối vô cùng to lớn, không thể đo lường.
Đại Toại mỉm cười, nói:
- Ngươi yên tâm! Có hai vị đại nhân phụ mẫu ta ở đây, ta sẽ nhanh chóng nắm giữ thần thông đạo pháp hiện tại!
*****
Chung Nhạc khom người thi lễ với Lôi Trạch và Hoa Tư, sau đó xoay người rời đi. Đại Toại nhìn theo bóng dáng hắn đi xa, đột nhiên thở dài một tiếng.
Một vị Tiên Thiên Tế Tự Thần đầu gà thân người trong hai mươi vị Thánh Đế mở miệng hỏi:
- Sao sư tôn lại nói hài lòng, lại nói sợ hãi? Sao lại không trả lời câu hỏi của Đế Nhạc Bệ hạ?
Lôi Trạch và Hoa Tư cũng có chút không hiểu, mỉm cười hỏi:
- Ngươi không muốn nói cho hắn biết, có thể nói cho chúng ta biết không?
- Ta bởi vì hắn vẫn còn sống mà hài lòng, lại bởi vì hắn vẫn còn sống mà sợ hãi! Hết thảy tựa hồ cũng sớm đã có định trước. Trì hoãn càng lâu, liền đại biểu cho biến cố tương lai càng lúc càng mãnh liệt. Trận đại biến cố kia khiến cho ta cũng có chút sợ hãi, không biết có bao nhiêu người sẽ phải chết đi...
Đại Toại trầm mặc trong chốc lát, nói:
- Ta không đành lòng nhìn hắn dọc theo con đường đã định trước sẽ thất bại kia mà tiếp tục đi tiếp, nhưng lại không thể không để cho hắn tiếp tục đi tiếp!
- Không thể không để cho hắn tiếp tục đi tiếp?
Hai mươi vị Thánh Đế và Hoa Tư, Lôi Trạch đều thoáng ngẩn người. Đại Toại nhìn về phía bọn họ, trong mắt cũng lóe lên một tia thương hại, nói:
- Hoàng Triều của Đế Nhạc cường giả xuất hiện lớp lớp, nhưng tương lai có thể có bao nhiêu người tiếp tục sống sót, vẫn là chưa thể nói trước. Cho dù là các ngươi, ta cũng không biết là còn có thể sống sót hay không. Ta biết rõ hắn tất bại, nhưng vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn tiếp tục đi tiếp!
Hai mươi bốn vị Thánh Đế đều là đệ tử đi theo hắn cả đời, cũng là chí hữu, đạo hữu của hắn, trong đó còn có con trai ruột của hắn nữa, nhưng tại thời điểm Hư Không Giới vỡ nát đã chết trong tay Khởi Nguyên Thần Vương. Trận chiến ấy có bốn vị Thánh Đế chết trận, mà trong tương lai Đại Toại dự đoán, hai mươi bốn vị Thánh Đế chỉ sợ cũng đều sẽ chết trận.
Thậm chí ngay cả Hoa Tư nương nương và Lôi Trạch Thần Long, hắn cũng không biết hai vị tồn tại cổ lão nhất này có thể tiếp tục sống sót trong tương lai hay không.
Chiến tranh tương lai vô cùng tàn khốc, hắn mặc dù có thể dự kiến, nhưng cũng không dám thay đổi chuyện gì.
- Ngươi biết được cái gì?
Lôi Trạch Đạo Thần hỏi.
Đại Toại thoáng do dự một chút, lắc đầu nói:
- Trước mắt ta không dám nói! Ta sợ nói ra, sẽ khiến cho tương lai thay đổi!
o0o
- Bệ hạ, chúng ta sưu tầm Không gian Luân Hồi của Chư Thiên Vạn Giới, đã tìm được tung tích của các vị Địa Hoàng chuyển thế!
Chung Nhạc vừa mới quay trở lại Thiên Đình, Vân Quyển Thư và Thiên Ti nương nương đã lập tức cầu kiến, ngữ khí vui vẻ nói:
- Vi thần lợi dụng Luân Hồi Thiên Cầu suy diễn, chưởng khống hướng đi Luân Hồi của Chư Thiên Vạn Giới, cuối cùng cũng xác định được các vị Địa Hoàng chuyển thế rơi xuống chỗ nào, chuyển thế thành ai. Bệ hạ, có cần vi thần thống lĩnh Chư Đế đi tới nghênh tiếp, nghênh đón các vị Địa Hoàng hay không?
Trong lòng Chung Nhạc cũng không khỏi đại hỉ, nhưng nghe hắn nói vậy lại khẽ nhíu mày. Vân Quyển Thư vội vàng nói:
- Bệ hạ, nếu không nhanh chóng nghênh đón các vị Địa Hoàng trở về, sẽ bị Thiên suy tính ra tung tích của bọn họ. Khi đó...
- Thiên đạo thôi toán không thể so với Luân Hồi Thiên Cầu, cũng không thể so với Luân Hồi Thánh Vương!
Chung Nhạc có chút suy tư, nói:
- Các ngươi sử dụng Luân Hồi Thiên Cầu suy tính ra hạ lạc của các vị Địa Hoàng, vậy Luân Hồi Thánh Vương không sai biệt lắm cũng có thể suy tính ra tung tích của bọn họ! Phái Chư Đế đi tới, chỉ là chịu chết mà thôi, để Trẫm đích thân đi đón bọn họ!
Trong lòng Vân Quyển Thư và Thiên Ti nương nương đại chấn, liếc nhìn nhau một cái, nói:
- Bệ hạ không thể đích thân mạo hiểm...
Khuôn mặt Chung Nhạc giãn ra, mỉm cười nói:
- Các ngươi yên tâm! Trẫm tự có chừng mực! Quyển Thư, đưa địa điểm và thân phận chuyển thế của bọn họ cho ta!
Tinh thần Vân Quyển Thư ba động, truyền địa điểm chuyển thế và thân phận một đời này của đám Đại Đế Bào Hy thị vào đại não của hắn. Thiên Ti nương nương thử dò xét hỏi:
- Bệ hạ, lần này ngươi dự định mang theo tôn Thần Vương nào cùng đi? Có cần gọi Phong Đạo Tôn cùng đi hay không?
- Chỉ một mình ta là đủ rồi! Bọn họ đều có nhiệm vụ của chính mình, không cần quấy nhiễu bọn họ. Về phần các ngươi, tiếp tục sưu tầm hạ lạc của các đời Thiên Hoàng a!
Chung Nhạc mỉm cười nói, sau đó xoay người tiến vào khu Luân Hồi thứ bảy, biến mất không thấy đâu nữa.
Cặp mày vợ chồng Vân Quyển Thư nhíu chặt. Vân Quyển Thư vội vàng đi ra ngoài, nói:
- Lần này Bệ hạ một thân một mình xuất hành, chỉ sợ sẽ có hung hiểm! Ta đi gặp Phong Đạo Tôn, ngươi đi tìm Hoa Tư nương nương và Hậu Thổ nương nương!
Thiên Ti nương nương lập tức rời khỏi, đi Thánh địa Hoa Tư bái kiến Hậu Thổ nương nương.
Vân Quyển Thư thì đi nhanh tới Tạo Phụ Cung Thiên Đình, chỉ thấy Phong Hiếu Trung đang cùng với đám Minh Di Đế thôi động Luân Hồi Thiên Cầu, suy diễn những biến hóa của thần thông đạo pháp do Đạo Giới và Hư Không Giới sụp đổ tạo thành.
Chư Đế Thượng Cổ bọn Minh Di Đế hiện tại đã càng thêm già nua, toàn thân đã tràn ngập tử khí, căn bản khó có thể chống đỡ thêm một ngàn năm nữa. Những năm qua, bọn họ đi theo Phong Hiếu Trung, vẫn luôn nghiên cứu thôi diễn sự biến hóa của thần thông đạo pháp. Kiện Luân Hồi Thiên Cầu này quả thật kinh người, năng lực thôi diễn cường đại tuyệt luân của nó không chỉ có thể khiến cho Vân Quyển Thư tìm được hạ lạc của các đời Địa Hoàng chuyển thế, đồng thời còn có thể khiến cho bọn họ suy diễn những biến hóa của đại đạo thiên địa.
Thời điểm Vân Quyển Thư đi tới nơi này, chỉ thấy Luân Hồi Thiên Cầu đang bành trướng ra thật lớn, ông một tiếng phân tách ra hư ảnh Lục Giới, tinh không vô ngân, quỹ tích đại đạo bắt đầu lưu chuyển.
- Nguy rồi! Lần này bọn họ lâm vào thôi diễn, không biết phải hao phí thời gian bao lâu a!
Vân Quyển Thư vội vàng tiến lên, lớn tiếng nói với Phong Hiếu Trung:
- Đạo Tôn, Bệ hạ một mình đi tìm chuyển thế thân của các đời Địa Hoàng, hiện tại đã xuất môn rồi! Ta lo lắng Bệ hạ sẽ bị đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần mai phục, kính xin Đạo Tôn có thể tương trợ...
Phong Hiếu Trung phất ống tay áo một cái, Đạo Giới và Hư Không Giới trong Luân Hồi Thiên Cầu đột nhiên biến mất, đại đạo thiên địa trong bốn giới còn lại lập tức hỗn loạn, có công phạt lẫn nhau, có trực tiếp vỡ nát, có hư không tiêu thất.
- Vân Thừa Tướng, ngươi có biết sau khi Hư Không Giới và Đạo Giới sụp đổ, hậu quả lớn nhất sẽ là gì không?
Phong Hiếu Trung cũng không quay đầu lại, vẫn tiếp tục suy diễn quỹ tích và xu thế biến hóa của đại đạo thiên địa, nhàn nhạt hỏi.
Vân Quyển Thư giật mình, lắc lắc đầu, nói:
- Không biết! Kính xin Đạo Tôn chỉ giáo!
- Hậu quả lớn nhất chính là...
Phong Hiếu Trung đứng trong nội bộ Thiên Cầu, hai tay không ngừng quấy chọc vô số tinh tú, nhàn nhạt nói:
- Thế gian này đã không còn Đạo Thần nữa! Bệ hạ nhà các ngươi đã vô địch rồi! Đã không còn tồn tại có khả năng chính diện đối địch với hắn nữa rồi! Ngay cả ta cũng không được!
Trong lòng Vân Quyển Thư đại chấn, cau mày há miệng. Phong Hiếu Trung tiếp tục bận rộn việc của chính mình, bỏ mặc hắn ở nơi đó.
← Ch. 1410 | Ch. 1412 → |