← Ch.1642 | Ch.1644 → |
- Đó là ai?
Cực Đế ngước cổ, lẩm bẩm hỏi, hắn có thể cảm giác được hư ảnh to lớn truyền đến khí tức áp bách.
Mạnh!
Trước nay chưa có!
Từ khi Cực Đế xông xáo đến nay, đây tuyệt đối là địch nhân mạnh nhất, thậm chí khả năng còn mạnh hơn Tần Quân!
Tần Quân nheo mắt lại, không nghĩ tới trong Hồng Mông lại xuất hiện loại tồn tại này.
Hắn còn tưởng rằng dưới Hồng Mông Thần linh, đám người Lăng Đế xem như đỉnh tiêm.
Hiện tại xem ra, có kỳ quặc.
Cực Đế mạnh hơn, cũng không có khả năng nhanh như vậy liền đuổi kịp Lăng Đế, hoặc là Lăng Đế gặp được gông xiềng đột phá, hoặc là che giấu thực lực
Cái sau rõ ràng không có khả năng.
Hư ảnh to lớn còn đang điên cuồng hấp xả sinh linh, không nhìn Đại Đế Hám Thế quyền của Lăng Đế
Chính Hoa Tà Phật đáp lấy Mộc Quan bay lên, hắn nhìn Lăng Đế cười nói:
- Lăng Đế, đối thủ của ngươi cũng không phải hắn.
Thoại âm rơi xuống, một đoàn Ma khí đánh tới, như lưu tinh màu đen, tốc độ cực nhanh, Ma Uy cuồn cuộn, tứ ngược toàn bộ tinh không
Kinh đến vô số sinh linh ghé mắt nhìn lại, bao quát Tần Quân ở bên trong.
- Chu Ma đại đế.
Tần Quân nhẹ nói, cái tên này để khuôn mặt của Cực Đế có chút động
Tên tuổi của Chu Ma đại đế so với Lăng Đế chỉ mạnh không yếu, thậm chí được vinh dự thiên địch của Lăng Đế.
Sắc mặt của Lăng Đế đại biến, hoàn toàn không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp được Chu Ma đại đế, xem ra truyền ngôn là thật.
Chu Ma đại đế thật sống lại!
- A...
Đúng lúc này, tiếng thét chói tai hấp dẫn Tần Quân, chính là Lưu Bang, hắn bay về phía hư ảnh to lớn cực nhanh, cực kỳ bối rối
Tần Quân đưa tay, nắm vào trong hư không một cái, kéo Lưu Bang lại bên cạnh.
Đợi Lưu Bang bình an, hắn còn thét lên, chưa lấy lại tinh thần.
Tần Quân không để ý đến hắn, ánh mắt ngóng nhìn phía trên.
Hiện tại hắn tràn ngập hiếu kỳ đối với hư ảnh to lớn kia, hắn dám khẳng định một điểm, hư ảnh to lớn kia không phải bất luận một vị Hồng Mông sinh linh nào hắn nhận biết, càng không phải Hồng Mông Thần linh
Chẳng lẽ là sau khi rời đi hắn, Hồng Mông sinh linh mới quật khởi?
Lúc này, càng ngày càng nhiều sinh linh bị hư ảnh to lớn thôn phệ, càng nhiều sinh linh bắt đầu chạy trốn, tinh không lâm vào trong hỗn loạn
Tần Quân không có ra tay giúp đỡ, một là không có nghĩa vụ, hai là không có tâm tư
Lúc trước những sinh linh này chế nhạo hắn, Tần Quân lại là Thiên Đế, Hồng Mông là Phân Hồn của hắn mở ra, trong mắt hắn, chúng sinh bình đẳng, cá lớn nuốt cá bé là đối đãi công bình nhất
- Lăng Đế! Ngươi ta tranh đấu còn chưa kết thúc!
Thanh âm của Chu Ma đại đế vang lên, rung động nhân tâm, Ma khí xoay quanh ở chung quanh Lăng Đế
Sắc mặt của Lăng Đế âm trầm, nhưng rất nhanh lộ ra mỉm cười, tay hắn nắm Bất Bại kiếm, cười nói:
- Chu Ma đại đế, tới đi, quyết thắng bại mà chúng ta chưa từng phân ra!
Thoại âm rơi xuống, hắn lao về phía Chu Ma đại đế, tốc độ cực nhanh, hóa thành một vệt kim quang cùng Ma khí của Chu Ma đại đế va chạm
Chiến đấu bạo phát!
Hai vị Đại Đế tranh đấu vô số năm, từ Hồng Mông đến Hỗn Độn, thẳng đến Chu Ma đại đế vẫn lạc, bọn hắn đều không có phân ra cao thấp, thật là tiếc nuối
Nhìn thấy Lăng Đế bị Chu Ma đại đế kiềm chế, sắc mặt của Khánh Đế vô cùng khó coi
Hắn ngay cả Chính Hoa Tà Phật cũng không có lòng tin ứng đối, huống chi cự ảnh khủng bố ở phía trên.
Hắn vô ý thức nhìn về phía Tần Quân, hiện tại hắn chỉ có thể xin Tần Quân giúp đỡ, nếu không Nam Hồng Mông gặp nạn
Cảm nhận được ánh mắt của hắn, Tần Quân cười khẩy, để hắn nở nụ cười khổ
Xem ra hắn làm mất lòng Tần Quân rồi.
- Đi thôi!
Tần Quân quay người, chuẩn bị mang theo Cực Đế rời đi.
Trời sập xuống có Hồng Mông Thần linh khiêng, hắn lười quản.
Cực Đế gật đầu, thái độ cũng như thế, lúc trước các sinh linh nhục mạ hắn, nhất định muốn hắn chết, trừ khi đầu hắn hư mất, mới đi trợ giúp các sinh linh.
Hư ảnh to lớn không có hành động, ánh mắt lại nhìn chằm chằm Cực Đế
Cảm nhận được ánh mắt của hắn, Cực Đế quay đầu tới đối mặt, trong chốc lát, đồng tử của Cực Đế tan rã, cả người hoảng hốt một lát, nhưng rất nhanh tỉnh táo lại
- Thì ra là thế.
Cực Đế lẩm bẩm, trong mắt vẫn có vẻ mờ mịt.
- Ngươi đang nhìn cái gì?
Tần Quân quay đầu lại hỏi, dưới hư ảnh to lớn, bọn hắn nhỏ bé như tế bào, Lưu Bang ở bên cạnh bị dọa đến không dám ngẩng đầu
- Không có gì.
Cực Đế trả lời, chợt đi theo Tần Quân bay về phía Tô Đế cùng Đường Khuynh Thiên.
Thần Tướng minh ở dưới Đông Đế chỉ huy cũng bay tới, bọn hắn cũng không dám ở lại tranh đấu với hư ảnh to lớn
- Đọa Lạc, ở phía sau của ngươi nhìn chằm chằm ngươi, một khi ngươi quay đầu, trong mắt của ngươi đúng là Đọa Lạc!
Đúng lúc này, âm thanh của hư ảnh to lớn vang lên lần nữa, không hiểu thấu, để chúng sinh càng thêm sợ hãi.
Những sinh linh bay xa kia vậy mà cũng bị hấp trở về, chỉ có đám người Tần Quân bình an vô sự.
Trong khoảng thời gian ngắn, đã có mấy trăm vạn sinh linh bị thôn phệ, để Hồng Mông tinh không khủng bố như luyện ngục
Cực Đế nghe được câu này, khẽ run lên, nhưng không có quay người.
- Tên kia đến cùng là Thần thánh phương nào?
Đường Khuynh Thiên hiếu kỳ nhìn Tần Quân hỏi, còn tưởng rằng Tần Quân có thể xem thấu lai lịch của hư ảnh to lớn
- Không rõ ràng, bất quá hắn không có ác ý với chúng ta
Tần Quân lắc đầu nói, nếu như hư ảnh to lớn nhằm vào hắn, hiện tại đã phát động nhiệm vụ.
Hắn nhìn về phía Chính Hoa Tà Phật, ánh mắt tràn ngập thâm ý.
Đồ đệ của Tôn Ngộ Không lại có thủ đoạn như thế, không chỉ phục sinh Chu Ma đại đế, còn kéo tới một cường giả bí ẩn
Hắn đến cùng muốn làm gì?
- Bổn Tọa chính là Đọa Lạc, chỉ huy chúng sinh đi vào trật tự chân chính!
Thanh âm của hư ảnh to lớn vang lên lần nữa, nói xong, còn làm càn cười to, nghe mà Khánh Đế phẫn nộ khó nhịn
Hắn là Nam Hồng Mông Chấp Pháp giả, sao có thể khoan nhượng người khác chế định trật tự?
- Đọa Lạc?
Tô Đế nhẹ giọng nói, đáng tiếc không có đầu mối, chưa nghe nói qua cái tên này.
Tần Quân cũng chưa nghe nói qua, bất quá hắn đối với Đọa Lạc ngược lại là cảm thấy rất hứng thú.
Mưu toan sáng tạo trật tự mới?
Chẳng lẽ muốn đi còn đường của Hồng Mông Đại Đế, Thái Dịch Hỗn Độn?
Chỉ là tên Đọa Lạc, chắc hẳn cũng chế không ra trật tự tốt bao nhiêu a.
- Đọa Lạc là ác niệm của Hồng Mông Thần linh biến thành.
Đông Đế nhìn hư ảnh to lớn của Đọa Lạc, lẩm bẩm.
Nghe vậy, mọi người đưa mắt nhìn nhau, Tần Quân nheo mắt lại, Hồng Mông Thần linh biến thành?
- Vị Hồng Mông Thần linh nào?
Tần Quân hỏi, xem ra sau khi hắn rời đi, sáu tiểu gia hỏa kia làm thật nhiều sự tình
- Không rõ ràng, lực lượng của Thần linh, ta không thể dự đoán nhiều hơn
Đông Đế lắc đầu nói, lúc ánh mắt nhìn về phía Cực Đế, hắn vô ý thức trốn tránh
Đại kiếp tà số, so với Đọa Lạc, trình độ kinh khủng không kém chút nào.
Cuối cùng sẽ có một ngày, Cực Đế sẽ trở nên cường đại hơn Đọa Lạc, tàn sát chúng sinh!
- Chẳng lẽ hắn đúng là Hồng Mông đại kiếp?
Trong lòng Đông Đế che phủ mây mù, nhưng có Tần Quân bảo hộ Cực Đế, hắn lại không dám nói thêm nữa.
- Đi thôi!
Tần Quân mở miệng nói, tiếp xuống Đọa Lạc leo lên Hồng Mông Vũ Đài, hắn rất chờ mong.
Như vậy hắn mới không tẻ nhạt!
Tô Đế gật đầu, cười nói:
- Đại tranh chi thế, thì ra là thế, bất quá Tô Đế Tông ta thế tất trèo lên đỉnh!
- Không sai! Tô Đế Tông vô địch!
Đường Khuynh Thiên đi theo nói, mặt mũi tràn đầy tự tin.
Tần Quân chẳng thèm ngó tới, nói:
- Ở trước mặt Đại Tần thiên đình, các ngươi còn muốn trèo lên đỉnh?
Tô Đế không có nói tiếp, mặt mũi tràn đầy tự tin, thắng qua thiên ngôn vạn ngữ.
- Đọa Lạc giáng lâm, Hồng Mông chúng sinh chuẩn bị quỳ nghênh đi! Bổn Tọa mang dẫn các ngươi khai sáng trật tự mới!
- Siêu việt Hồng Mông! Siêu việt Hỗn Độn! Trật tự tự do chân chính!
Thanh âm của Đọa Lạc tiếp tục vang lên, vang vọng toàn bộ Hồng Mông, không chỉ Nam Hồng Mông, sinh linh Hồng Mông còn lại cũng có thể nghe được.
← Ch. 1642 | Ch. 1644 → |