← Ch.1538 | Ch.1540 → |
- Nhiễm Mẫn, đến từ dân gian truyền thuyết!
- Thân phận: Vũ Điệu Thiên Vương!
- Tu vi: Luyện Khí cảnh tầng năm!
- Công pháp: Không!
- Thần thông: Không!
- Pháp bảo: Không!
- Độ trung thành: 89 (max trị số 100)!
Luyện Khí cảnh tầng năm?
Tần Quân thấy mà muốn gọi điện thoại cho hắn, thật lợi hại a.
Xác thực lợi hại, so với Quách Gia lúc trước nửa bước Luyện Khí cảnh thì mạnh hơn nhiều.
Tần Quân nổi gân xanh, cái tu vi này đặt ở phàm trần, có thể vô địch cả đời, nhưng ở chỗ này, ngay cả hạt cát cũng không dời nổi.
- Ách... tham kiến Bệ Hạ.
Nhiễm Mẫn vội vàng nhìn Tần Quân một chân quỳ xuống, thân thể không ngừng run rẩy, chẳng biết tại sao, hắn cảm giác không khí nơi này vô cùng nặng nề, thân thể của hắn phảng phất như tùy thời tan ra thành từng mảnh.
Tần Quân thở dài một tiếng, ánh mắt ngưng tụ, hút Nhiễm Mẫn vào trong mắt.
Hắn người mang Thời Gian Đại Đạo, trong mắt tự thành một tiểu vũ trụ, hắn dự định bỏ Nhiễm Mẫn vào, cải tạo huyết mạch, tăng cường tu vi
Nữ Oa thấy mà đồng tử phóng đại, âm thầm kinh hãi.
Tần Quân không nói gì, nhắm mắt không cần phải nhiều lời nữa.
Một lát sau, trong mắt của hắn bay ra một bóng người, chính là Nhiễm Mẫn.
Thời khắc này tu vi của Nhiễm Mẫn đã bay vọt, đạt tới Hiển Thánh cảnh.
Nhìn như chỉ mới qua trong chốc lát, nhưng Nhiễm Mẫn ở trong mắt hắn đi qua vài vạn năm, nương theo thiên phú cường đại, cấp tốc tu luyện tới Hiển Thánh cảnh hậu kỳ.
Tần Quân không thể không may mắn, may mắn trước kia hắn rót vào không ít linh khí, nếu không liền lúng túng.
- Nhiễm Mẫn, đến từ dân gian truyền thuyết!
- Thân phận: Thương Bá Huyền Hổ! Vũ Điệu Thiên Vương!
- Tu vi: Hiển Thánh cảnh hậu kỳ!
- Công pháp: Tiên Thiên thổ nạp pháp!
- Thần thông: Huyền Hổ Chân Thân! Thương Bá Thiết Thủ!
- Pháp bảo: Không!
- Độ trung thành: 99 (max trị số 100)!
Thương Bá Huyền Hổ chính là một loại Hỗn Độn sinh linh cường đại, tinh cốt của nó giá trị sáu ngàn tỷ danh khí, ở dưới tình huống không dựa vào thiên tài địa bảo hoặc cơ duyên còn lại tương trợ, Nhiễm Mẫn ở trong vài vạn năm tu luyện tới Hiển Thánh cảnh hậu kỳ, đủ để thấy thiên phú khủng bố đến mức nào.
- Cái này...
Nữ Oa động dung, không cách nào giữ vững bình tĩnh.
Lúc trước Nhiễm Mẫn còn yếu đến đáng thương, làm sao mất một lúc liền đạt tới Hiển Thánh cảnh hậu kỳ?
Nàng nắm mộng sao?
Nhiễm Mẫn vô cùng kích động, quỳ gối ở trước mặt Tần Quân, run giọng nói:
- Đa tạ ân tái tạo của Bệ Hạ!
Vài vạn năm khổ tu, để hắn hiểu được rất nhiều chuyện, trong khoảng thời gian này, Tần Quân cũng phổ cập cho hắn tình cảnh hiện tại, cho nên hắn vô cùng cảm kích Tần Quân, chỉ kém một chút liền max trị số độ trung thành
- Không cần đa lễ, đi thôi, nên lên đường, sớm ngày xâm nhập tầng sâu nhất của Vạn Đạo Sát Lộ!
Tần Quân khoát tay nói, nói xong quay người, cất bước tiến lên.
Vừa rồi lúc chờ đợi Nhiễm Mẫn đi ra, Nhậm Ngã Tiếu truyền âm nhắc nhở hắn, đi theo Huyết Nguyệt, liền có thể thông hướng sâu nhất tầng.
Nữ Oa nghe xong, liếc xéo Nhiễm Mẫn một chút, kiềm chế lại kinh nghi, đuổi theo bước chân của Tần Quân
Nhiễm Mẫn thì không nghĩ quá nhiều, hắn nhẫn nhịn vài vạn năm, rốt cục có cơ hội đại triển quyền cước, giờ phút này nhiệt huyết sôi trào, phấn khởi không thôi.
Thương Bá Huyền Hổ thích sát lục, Vạn Đạo Sát Lộ đối với hắn mà nói, đúng là Thiên Đường
Ba người đi không nhanh không chậm, tan biến ở trong bóng đêm mịt mờ.
Bên ngoài Vạn Đạo Sát Lộ, trong Hắc Ám vũ trụ, bay tới một đám thân ảnh
Cầm đầu là một trung niên, mặc áo bào xám, khí chất nho nhã, trong tay nắm một ngọc bổng, phía sau đi theo mười mấy sinh linh, chủng tộc khác biệt, đều hóa thành nhân hình, không phân rõ bản thể, có nam có nữ, giờ phút này đều khẩn trương nhìn phía trước
- Đó chính là Vạn Đạo Sát Lộ sao?
- Sát khí kinh khủng kia cách xa như vậy cũng có thể cảm nhận được.
- Cuối cùng đã tới, ta tu luyện mấy chục triệu năm, cửa này nhất định phải gắng gượng qua!
- Tiến vào Vạn Đạo Sát Lộ, chúng ta nhất định phải đoàn kết nhất trí!
- Nghe nói Nho Giáo, Hồng Mông Ma Giáo cũng đã phái đệ tử tiến vào Vạn Đạo Sát Lộ thí luyện, cũng không biết Thiên Đế Thư Viện chúng ta có đụng phải hay không.
Hơn mười người nghị luận, có phấn khởi, có lo sợ bất an.
Trung niên quay đầu nói:
- Tiến vào Vạn Đạo Sát Lộ, các ngươi chỉ có thể dựa vào mình, đừng ném mặt mũi của Thiên Đế Thư Viện, Tần Cung Thiên viện trưởng là rất coi trọng các ngươi.
- Vâng!
Hơn mười người cùng kêu lên nói, trong bọn họ tu vi kém cỏi nhất cũng có Thiên Đạo Chí Thánh cảnh, thậm chí không thiếu Đại Đạo Đế Tôn cảnh, thực lực phân chia cực lớn.
- Thu trưởng lão, nếu chúng ta gặp được đệ tử Nho Giáo, nên làm cái gì?
Một tên nam tử bỗng nhiên mở miệng hỏi, mặt mũi tràn đầy ngạo ý, phảng phất như đã xông qua Vạn Đạo Sát Lộ.
Thu trưởng lão trầm ngâm nói:
- Nếu có mâu thuẫn, giết, nếu không có mâu thuẫn, tận lực không nên gây thù hằn.
Trong giọng nói mang theo một tia tàn nhẫn, để mười mấy tên đệ tử Thiên Đế Thư Viện lộ ra nét mừng.
Trong Vạn Đạo Sát Lộ lấy giết chóc làm chủ, bọn hắn liền sợ Thư Viện trách tội bọn hắn
Tiến vào Vạn Đạo Sát Lộ, ai cũng không cách nào cam đoan hết thảy, nếu bởi vì đồng minh hữu nghị mà trong chiến đấu do dự, đây chính là nguy cơ tử vong
- Tốt, tất cả các ngươi đều đi vào đi!
Thu trưởng lão trầm giọng nói, nói xong, vung mạnh tay áo, hơn mười đệ tử tất cả đều cuốn vào trong Vạn Đạo Sát Lộ
Trong vũ trụ hắc ám, chỉ còn lại có hắn.
Ngóng nhìn về phía đại lục vô biên phía trước, hắn lẩm bẩm nói:
- Lần này lại có thể sống mấy người đi ra?
Mỗi một lần, hắn dẫn đội đến đây xông Vạn Đạo Sát Lộ, mang theo đệ tử đều là mười không còn một.
Nghĩ xong, hắn thăm thẳm thở dài một tiếng, biến mất tại nguyên chỗ.
Oanh...
Nhiễm Mẫn dán bãi cỏ rút lui, một đường nhấc lên hai hàng rãnh sâu hoắm, trọn vẹn lui một ngàn mét mới dừng lại
Hai cánh tay hắn hóa thành sắt thép, nhe răng hấp khí, đôi mắt hổ gắt gao nhìn qua phía trước, chỉ thấy giữa sườn núi đứng một nam yêu thân người đuôi hổ, mặt mũi tràn đầy khinh thường nhìn hắn.
- Chỉ là Hiển Thánh cảnh cũng dám chiến đấu với ta?
Nam yêu đuôi hổ khinh miệt nói, khí thế Bán Thánh chấn động đến cục đá dưới chân rung động.
Sau đó hắn đưa mắt nhìn sang một bên khác, chỉ thấy Tần Quân cùng Nữ Oa đứng ở dưới một thân cây, tự mình trò chuyện, không nhìn bọn hắn chiến đấu.
- Nữ nhân thật đẹp.
Con ngươi của nam yêu đuôi hổ tỏa ánh sáng, tham lam nhìn chằm chằm Nữ Oa, hận không thể ăn Nữ Oa.
Cảm nhận được ánh mắt của hắn, Nữ Oa hơi nhíu mày, trên mặt lộ ra vẻ chán ghét, nhìn Tần Quân hỏi:
- Ta có thể giết hắn không?
- Để Nhiễm Mẫn đi, Thánh Nhân giao cho ngươi, địch nhân mạnh hơn giao cho trẫm.
Tần Quân khoát tay nói, an bài như vậy mới có thể để cho bọn hắn đều có thể dần dần mạnh lên.
Dù sao giết địch có thể đạt được pháp lực của địch nhân, tuy phải xông đến tầng sâu nhất mới có thể thu được.
Nữ Oa đành phải coi như thôi, đúng lúc này, Nhiễm Mẫn bật lên, giơ cao cánh tay, mang theo thế thái sơn áp đỉnh đập tới.
Nam yêu đuôi hổ hừ lạnh một tiếng, Hồ Vĩ phía sau đột nhiên biến lớn, như là lợi roi rút đi, nhưng lần này cũng không có quất bay Nhiễm Mẫn, chỉ thấy Nhiễm Mẫn ôm cái đuôi của hắn thật chặt, sau đó há miệng táp tới.
- Ngươi dám!
Nam yêu đuôi hổ lập tức nổi giận, lúc này co đuôi, móng phải từ bên hông nhô ra, muốn tiến hành nhất kích tất sát Nhiễm Mẫn.
Oanh...
Lúc này, một Thanh Đồng Cự Chuy đánh tới, đâm vào trên thân nam yêu đuôi hổ, nện đến hắn thổ huyết bay ra ngoài, cái đuôi buông lỏng, Nhiễm Mẫn cũng chạy ra tìm đường sống.
- Hồng Mông Ma Giáo ở đây, các ngươi còn không quỳ xuống nhận lấy cái chết!
Một tiếng cười bá đạo cuồng ngạo vang lên, vang vọng dưới màn đêm, kinh dị khủng bố.
← Ch. 1538 | Ch. 1540 → |